Giáo sư, Tiến sĩ Hoàng Chí Bảo kể chuyện về Bác. Ảnh chụp từ phóng sự.
"Chuyện kể về Bác Hồ, ngay cả một chuyện thôi, ta có kể đi kể lại, nói đi nói lại nhiều lần vẫn không bao giờ là cũ. Tôi nhớ nhà văn Sơn Tùng có một câu nói cảm động là: 'Chuyện Bác Hồ dẫu 100 năm vẫn chưa thấu ngọn nguồn'. Chúng ta còn để cả cuộc đời nghiên cứu và kể cho nhau nghe những câu chuyện về Bác. Chuyện nào cũng cảm động. Mỗi chuyện có một nét cảm động và sâu sắc riêng…
Tôi muốn kể cho các bạn nghe câu chuyện Bác từ chối nhận huân chương, nó gợi cho chúng ta những bài học cao quý lắm. Ta biết, lúc Bác ra đi, trên ngực Bác không có một tấm huân chương, vì huân chương nào Bác cũng từ chối. Đảng Cộng sản Liên Xô, Chính phủ Liên Xô quyết định tặng thưởng Bác huân chương Lênin - là huân chương cao quý nhất. Bác có thư cám ơn.
Đây không phải là phần thưởng riêng cho cá nhân tôi, mà là phần thưởng chung, vinh dự chung cho Nhân dân Việt Nam chúng tôi. Chúng tôi đang kháng chiến chống Mỹ, cho nên tôi xin phép được đề nghị hoãn trao thưởng đó lại. Đợi khi miền Nam được hoàn toàn giải phóng, Tổ quốc chúng tôi đã thống nhất, tôi xin thay mặt Nhân dân Việt Nam đi thăm Liên Xô để cám ơn Đảng và Nhân dân Liên Xô, rồi sẽ thay mặt Nhân dân Việt Nam đón nhận phần thưởng cao quý đó.
Quốc hội chúng ta quyết định tặng thưởng Bác huân chương Sao Vàng - là huân chương cao quý nhất, thì Bác có lời phát biểu cám ơn Quốc hội tại diễn đàn Quốc hội. Bác nói là tấm huân chương cao quý này, trước hết chỉ nên tặng một người thôi và Bác giới thiệu bác Tôn Đức Thắng… Bác giới thiệu bác Tôn nhận tấm huân chương Sao Vàng này với nghĩa là thay mặt cho cả miền Nam, miền Nam trong trái tim Bác Hồ.
Còn với Bác, Bác nói thế này: Bác chưa xứng đáng để nhận huân chương. Mỗi chúng ta nghĩ như thế nào về lời của Bác? Vĩ đại như thế, mà Bác khiêm nhường như thế thì chúng ta càng noi gương Bác để phấn đấu suốt đời đức tính khiêm tốn, khiêm nhường đó…"./.